Có một lần nọ hồi năm 2008, tôi xem phim Người Dơi (batman), lúc đó nhân vật chính do Christian Bale thủ vai đang bị kẻ thù nhốt trong một nhà tù dưới lòng đất mà lối ra là một miệng giếng lớn. Dù nhiều lần Batman có trèo lên đến gần miệng giếng nhưng cú nhảy cuối cùng của anh để bám vào thành giếng đều thất bại. Anh bị rơi xuống và sợi dây thừng bảo hiểm níu giữ tính mạng của anh. Sau đó, Batman quyết định bỏ sợi dây bảo hiểm ra để trèo lên, nghĩa là nếu rơi xuống anh sẽ chết. Và lần này, với cú nhảy không có sợi dây bảo hiểm, anh đã thành công.
Đoạn phim gay cấn đó, cứ tiếp tục ám ảnh tôi đến mãi về sau.
Tôi tự hỏi, có phải khi đã cắt bỏ sợi dây “an toàn” thì Batman đã trở nên mạnh mẽ hơn. Điều đó chắc không ai biết, nhưng tôi hiểu rằng khi không còn đường lùi, nghĩa là bạn phải tiến lên. Học cách chặn đường lùi của bản thân, cũng quan trọng như học cách tiến lên mỗi ngày vậy.
Trường đại học dạy tôi rằng, trong kinh doanh cần tính toán kĩ lưỡng và chắc chắn trong từng quyết định. Vì mỗi bước đi không phải là một ván game, bạn không thể chơi lại, đây là cuộc sống thực. Tuy nhiên, tôi cũng nhận thấy rằng nếu mình luôn chắc chắn phần thắng thuộc về bản thân, rằng mỗi quyết định đều là đúng đắn thì cơ hội có thể đã vuột ra khỏi tầm tay. Và nếu cứ sống mãi trong cảm giác an toàn, sự thoải mái của việc “không sai”, thì cơ hội để học từ sai lầm cũng là không có.
Vì vậy, tốt nhất là “nên liều một chút”.